KHI GẶP LẠI BẠN, ANH ẤY ĐÃ GIÀ

Khi gặp lại bạn, anh ấy đã già

Như một người sau chặng đường xa, ngồi thở dốc

Bên vệ đường. Chiều xuống

Khi bạn tới gần, đôi mắt anh mờ đục

Bắt đầu nhận ra, và mỉm cười

Khi bạn đưa tay, anh ta cầm lấy

Bây giờ thì bạn biết

Anh ta chính là người ấy

Người thanh niên cao ráo, dịu dàng

Đưa tay ra khi bạn ngã xuống

Do trượt chân, trong đêm huy hoàng dạ vũ

Hay trên đường, mưa bùn lầy, chính ở đó

Bạn đã tìm ra ánh sáng

Và khi anh ta mỉm cười, bạn nhớ lại hàm răng

Trắng xóa, đã chạm lên môi

Vừa ngọt vừa mặn, và bạn nhắm mắt lại

Nhưng không được khóc, trước mặt

Một người đàn ông già nua, mệt mỏi, thở dốc, bạn gặp lại bên đường

Bạn đưa tay ra, như một ngày nào

Buổi chiều, bạn ngã xuống, như trong chiêm bao, trong mù sương

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply