Vô Cùng Dịu Dàng Hoàn Toàn Nguy Hiểm

Có người nhìn thấy cô ta leo qua thành cầu, bước theo tay vịn đi lần ra xa. Đây là cây cầu bắc qua khe núi, rất xa mặt nước, có sáu tuyến đường, hai bên có đường dành cho người đi bộ, xe đạp, thành cầu khá cao, ở

Đọc thêm
TÂN LIÊU TRAI

Nguyễn Đức Tùng Hoan vốn người miền Trung, trôi nổi vào Sài Gòn làm nghề buôn bán lặt vặt, trơ trọi một thân, không vợ con, chẳng điền sản gì ráo ngoài căn nhà nhỏ như túp lều. Rằm tháng giêng Hoan vào vườn Tao Đàn. Người đi lễ bái

Đọc thêm
CHIM TRỜI

Nguyễn Đức Tùng Tôi ngồi xuống ghế nha sĩ sát cửa kính nhìn ra khoảng sân trống, trên tầng lầu thứ mười ba. Trời mưa, những con bồ câu đứng nép vào nhau trú mưa, tôi đếm có bốn con tất cả, lông trắng xám giống nhau như hệt. Chúng

Đọc thêm
NGÀY ĐÁNG NHỚ

Trong một lớp học Anh văn trong trại tị nạn, nơi tôi làm assistant, cô giáo hỏi: ngày nào mà bạn nhớ nhất trong đời. Mỗi người đều phải trả lời. Người nhớ đám cưới người nhớ đám ma kẻ nhớ lúc đi tù kẻ nhớ buổi học đầu tiên.

Đọc thêm
CHỖ ĐỖ XE

NGUYỄN ĐỨC TÙNG Những người lái xe ở thành phố lớn đều đau khổ vì tìm không được chỗ đỗ xe khi có chuyện mua sắm. Thời mới đến, tôi làm nghề phụ việc cho một siêu thị lớn ở trung tâm thành phố. Tôi có nhiệm vụ xách các

Đọc thêm
NHỮNG TRUYỆN NGẮN CỦA QUÊ HƯƠNG CHÚNG TA 1

Mùa hè, tôi đọc và giới thiệu với bạn những truyện vừa đọc xong. Bắt chước nhà văn Nguyễn Đông Ngạc, soạn giả của “Những truyện ngắn hay nhất của quê hương chúng ta”, tôi xin tạm lấy tên của series này như trên. Vì chúng có thể không phải

Đọc thêm
TRUYỆN NGẮN NGUYỄN ĐỨC TÙNG 8

Đi xa về nhà. Mùa hè này rất nóng, cả thời tiết và văn chương, cả thế giới và biển Đông. Buổi sáng ra làm vườn, trò chuyện cùng cây cỏ. Chúng lại trổ hoa lần nữa, trước khi thu liễm.Truyện ngắn mới, để đổi không khí, tặng các bạn.

Đọc thêm
TRUYỆN NGẮN ALICE MUNRO: LY HƯƠNG

Người dịch: Nguyễn Đức Tùng Lời người dịch:Truyện này, nguyên tác Leaving Maverley, tiêu biểu cho nghệ thuật kể chuyện của Alice Munro, sức hấp dẫn, và cùng lúc, sự kén độc giả, của nó. Thỉnh thoảng tôi đọc lại đoạn mở đầu, mỉm cười, và hiểu thêm khoảng cách.

Đọc thêm
LÊN MƯỜI

Mai Thảo Vừa ra khỏi nhà, Tuyến đã cắm đầu chạy. Mẹ trong nhà có thể đang cau mặt nhìn theo, cha trong nhà có thể lớn tiếng gọi lại – cha mẹ dạy Tuyến đi đứng phải chững chạc khoan thai ngay từ tuổi nhỏ, chạy nhảy chỉ có

Đọc thêm
CÁI SỐNG

Võ Phiến Ở khu phố tôi trưa trưa thường có chim bay. Chim đây là bồ câu. Bay từng đoàn đông đảo. Bay cả buổi trưa. Xem ra không phải vì xao xác kiếm ăn, cũng không phải chuyện thao luyện vì lý do sức khoẻ, chuyện ôn tập các

Đọc thêm
THẦY DẠY VĂN CỦA TÔI

Nguyễn Đức Tùng Khi mọi chuyện qua rồi, tâm trí mờ ảo, ký ức không nguyên vẹn, tôi vẫn tin, ngôi trường của tôi, thầy và bạn, cũng như ngôi nhà của cha mẹ tôi, sẽ còn ở lại sau cùng. Kỷ niệm bao quanh những con người ấy, đường

Đọc thêm
XẬP XÒE ÉN LIỆNG

Nguyễn Đức Tùng Năm đó anh ngoài hai mươi tuổi. Buổi chiều tháng giêng chạy xe honda từ Xuân lộc về Sài gòn, sau khi đi thăm một người em ở đó, gặp mưa mau sấm chớp, mưa trái mùa, xuất hiện khi đã vào mùa khô là do bão

Đọc thêm