Nguyễn Đức Tùng
Tôi ngồi xuống ghế nha sĩ sát cửa kính nhìn ra khoảng sân trống, trên tầng lầu thứ mười ba. Trời mưa, những con bồ câu đứng nép vào nhau trú mưa, tôi đếm có bốn con tất cả, lông trắng xám giống nhau như hệt. Chúng chỉ cách chân tôi hai mét, cách một lớp kính. Người nha sĩ vào, tôi há lớn miệng, nhắm mắt lại, để mặc ông ta làm việc rồi lim dim ngủ thiếp đi. Khi thức dậy, nhìn ra cửa kính trời vẫn còn mưa, tôi nhớ lại những con chim, nhìn xuống chúng vẫn còn đứng đó, nép vào nhau. Tôi nhìn kỹ đó là những con hải âu lông xám trắng, nhưng không phải chim bồ câu, và có bốn con tất cả.
CÁC BÀI ĐÃ ĐĂNG CỦA TÁC GIẢ:
- CÂU THƠ LỤC BÁT
- SÀI GÒN – NHỮNG NGÀY PHONG THÀNH (11)
- SÀI GÒN – NHỮNG NGÀY PHONG THÀNH (20)
- SÀI GÒN – NHỮNG NGÀY PHONG THÀNH (14)
- TIỄN BIỆT NHÀ VĂN NGUYỄN XUÂN KHÁNH (1933- 2021)
- TÔ HOÀI: BA NGƯỜI KHÁC
- SÀI GÒN – NHỮNG NGÀY PHONG THÀNH (12)
- MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Chuyện bên đống lửa sưởi
- BẦY CÁO BẠC
- THƠ ĐẾN TỪ ĐÂU – ĐINH THỊ NHƯ THÚY: SINH RA LÀ TỰ DO
- BÀI THƠ ĐỒNG TÂM
- Khải Minh: Ngày nào thơ Việt Nam chưa có lý thuyết mới thì…
- VĂN HẢI NGOẠI SAU 1975 (233): ĐINH QUANG ANH THÁI – VỀ MỘT CHUYẾN ĐI NGA
- TƯỞNG NIỆM BA NĂM NGÀY MẤT LƯU HIỂU BA, 2017-2020
- TÚY HỒNG (12. 10. 1948- 19. 7. 2020)
- Nguyên Ngọc- Đồng Bằng
- MAI VĂN PHẤN, CUỘC ĐỜI QUYẾN RŨ
- NGUYỄN TRỌNG TẠO, MỘT CÂY SI VỚI MỘT CÂY BỒ ĐỀ
- TRẦN DẠ TỪ, THUỞ LÀM THƠ YÊU EM
- TRẦN NHUẬN MINH, LỊCH SỬ VÀ SỐ PHẬN
- HOÀNG HƯNG, NGƯỜI VỀ
- DU TỬ LÊ, MẸ VỀ BIỂN ĐÔNG
- BÀI THƠ ĐỒNG TÂM