CHIM TRỜI

Nguyễn Đức Tùng

Tôi ngồi xuống ghế nha sĩ sát cửa kính nhìn ra khoảng sân trống, trên tầng lầu thứ mười ba. Trời mưa, những con bồ câu đứng nép vào nhau trú mưa, tôi đếm có bốn con tất cả, lông trắng xám giống nhau như hệt. Chúng chỉ cách chân tôi hai mét, cách một lớp kính. Người nha sĩ vào, tôi há lớn miệng, nhắm mắt lại, để mặc ông ta làm việc rồi lim dim ngủ thiếp đi. Khi thức dậy, nhìn ra cửa kính trời vẫn còn mưa, tôi nhớ lại những con chim, nhìn xuống chúng vẫn còn đứng đó, nép vào nhau. Tôi nhìn kỹ đó là những con hải âu lông xám trắng, nhưng không phải chim bồ câu, và có bốn con tất cả.

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply