TRÀ CHIỀU

TẢN VĂN NGUYỄN ĐỨC TÙNG 10 Thỉnh thoảng bạn tham dự những buổi trà chiều trong những quán trà thanh lịch của người Nhật, người Tàu, người Anh. Bạn nhớ…

Continue Reading TRÀ CHIỀU

TRƯA HOÀNG LAN

Tản Văn Nguyễn Đức Tùng 11 Trong một ngôi chùa ở ngoại ô Sài Gòn, có lần tôi gặp một nữ tu lặng lẽ, trang nhã, bà mù một mắt,…

Continue Reading TRƯA HOÀNG LAN

CHIM TRỜI

Nguyễn Đức Tùng Tôi ngồi xuống ghế nha sĩ sát cửa kính nhìn ra khoảng sân trống, trên tầng lầu thứ mười ba. Trời mưa, những con bồ câu đứng…

Continue Reading CHIM TRỜI

NGÀY ĐÁNG NHỚ

Trong một lớp học Anh văn trong trại tị nạn, nơi tôi làm assistant, cô giáo hỏi: ngày nào mà bạn nhớ nhất trong đời. Mỗi người đều phải trả…

Continue Reading NGÀY ĐÁNG NHỚ

CÂU THƠ LỤC BÁT

Nguyễn Đức Tùng Thơ lục bát là tâm hồn dân tộc: nếu thế thì tâm hồn ấy đang thay đổi. Lục bát như một nghệ thuật thơ ca cần thay…

Continue Reading CÂU THƠ LỤC BÁT

CHỖ ĐỖ XE

NGUYỄN ĐỨC TÙNG Những người lái xe ở thành phố lớn đều đau khổ vì tìm không được chỗ đỗ xe khi có chuyện mua sắm. Thời mới đến, tôi…

Continue Reading CHỖ ĐỖ XE