102. THƠ TÌNH THỨ BẢY VÀ YOUTUBE

NGUYỄN ĐỨC TÙNG

VỀ XÓM QUÊ

Năm nay chị về giỗ chạp
Có còn đi đò qua sông
Khói hương bay mờ mặt nước
Hay chị đi tắt cánh đồng

Có gặp mồ xưa miếu cũ
Mấy rặng liễu xanh bên đường
Giữa trưa chị ngồi nghỉ mệt
Như ngày đi học lang thang

Đuổi theo bướm trắng bướm vàng
Bọn chúng bây giờ tan tác
Huống gì mấy kẻ ly huong

Chị nhớ ra vườn hái ổi
Cuối vườn có cội vông đồng
Ngày xưa em hay mắc võng
Mùa hè đọc truyện Tùng Long

Nghe nói giếng làng đã cạn
Không ai gánh nước trên đường
Chuyện trò qua tàu lá chuối
Thương người ẩn mặt trong trăng

Bạn bè em giờ đi xa lắm
Đứa còn đứa mất lung tung
Đứa còn mang dao và súng
Đứa ngồi quay mặt vào tường

Chị về thắp hương nội ngoại
Nhớ đừng bỏ sót bạn em
Một thằng nằm trong thành cổ
Một thằng đại lộ kinh hoàng

Cây nhãn ngày xưa chim hót
Tu hú hay là chào mào
Ngồi đây nhắc hoài kỷ niệm
Trái rụng rơi đầy chiêm bao

Năm nay chị về giỗ chạp
Chỗ em ngồi học ngày xưa
Có con dế kêu khản giọng
Là chút tình đầu lưa thưa

Cô ấy lấy chồng phương xa
Nghe nói có lần trở lại
Bận quá nên không qua nhà
Tóc ngoài bến sông bay mãi

Gió trên mặt nước thổi hoài
Chị về qua đò sẽ thấy
Thắm tươi mấy mùa cúc dại
Nếu chị đi tắt cánh đồng

Năm nay em không về được
Chị về nhang khói dùm em
Nồi canh me chua khế ngọt
Cúng rồi đặt xuống bên thềm

Mời bạn bè xưa ngồi lại
Giờ này chắc chẳng mấy người
Âm dương hai chiều gần lại
Tưởng ít mà thật đông vui

Chiến tranh thôi không nói nữa
Lụi tàn đã một quê hương
Mùa bưởi ra hoa nức nở
Tặng người một thuở yêu thương

Ai đi ngoài đường lấp ló
Chè tàu quấn quít tơ hồng
Mùa xuân một vầng trăng đỏ
Mặt người có phải người không?

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply