MƯA CUỐI HẠ

Mai Văn Phấn

Mưa cầm tiếng phách tiếng sênh
Cho ta buông giữa chiều chênh lệch chiều
Tim mình một thoáng không kêu
Lặng yên như có nhiễu điều phủ lên
Lá rơi lên tiếng kim tiền
Trong mưa nghe lọt cả miền âm dương
Sen tàn chờ gió rung chuông
Mưa như dây níu con đường vào chân
Hồn hoa ngủ giữa tay cầm
Mắt người khóc tựa ướt đầm cánh ong…

Ðem thời gian bắc cầu vồng
Gieo cơn mưa xuống cánh đồng tuổi thơ.

Nguồn: Mai Văn Phấn, Gọi xanh, NXB Hội nhà văn, 1995

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply