26. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
NHỮNG CON RỆPNgày thứ hai của tuần trăng mậtChúng ta ngủ trong một khách sạn rẻ tiềnNhững con rệp cắn anh suốt đêm Bây giờ đây anh nhớ chúng khôn xiếtKhi mỗi lần đi ngang mộ em Nguyễn Đức Tùng No related posts.
27. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
NGÀY XƯA CÒN BÉ Ngày xưa còn bé chơi trốn tìm Anh đi tìm và em đi trốn anh đi trốn và em đi tìm Rồi một hôm em bỏ ra về khi anh đang trốn Anh nằm trong bóng tối và nằm suốt đêm. NĐT No related posts.
NGHĨ TRONG MÙA COVID 19 VŨ HÁN
Thơ Nguyễn Đức Tùng Hãy nhìn một người đàn ông đi trên đườngTay dắt đứa bé traiCó lẽ là hai cha con Anh ta đi một lúc lại dừngNhìn trước nhìn sauChờ đèn đỏ băng qua giữa những người khácMới đầu đi chậm chạp, rồi bước mauNhư tất cả những
NGHĨ TRONG MÙA CORONA
MỖI NGƯỜI ĐỀU TÌM RA PHÉP CHỮA BỆNH Nguyễn Đức Tùng Mỗi người đều tìm ra phép chữa bệnhNgười thì súc nước muối, người nhai gừngNgười uống ký ninh, người ngậm chanh Bạn không biết tin ai, người nào cũng giỏi hơn bạnNgười thì già hơn, người giàu hơn, người
BÀI THƠ NÀY CỦA TÔI
Nguyễn Đức TùngBài thơ này của tôi viết cho những người bị giết ở MyanmarBài thơ này của tôi viết cho những người bị giết ở Đồng TâmBởi vì họ đòi được sống, đòi làm người, đòi tự doBởi vì họ nói thay chúng ta Bài thơ này tôi viết
125. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
EM CÒN NHỚ KHÔNG MARIA Em còn nhớ không MariaTrong bụi rậm? Em còn nhớ không MariaMột ngày mưa chúng ta tan vỡBong bóng nước bàn tay nắm cửaGió thổi qua núi đồi qua tách cà phê sữa Em còn nhớ không cánh cửa sơn xanh MariaEm còn nhớ không
CHÚNG TA YÊU NHAU NHƯ THẾ NÀY CHĂNG
Mời các bạn nghe audio nghệ sĩ Đặng Tiến đọc thơ Nguyễn Đức Tùng. CÁC BÀI ĐÃ ĐĂNG CỦA TÁC GIẢ: Nguyễn Viện: Thơ đến từ đâu KHI CÒN BÉ TÔI ĐỌC SÁCH THẦY DẠY VĂN CỦA TÔI BỐN MƯƠI NĂM THƠ VIỆT HẢI NGOẠI: KHẾ IÊM THƠ W. H.
BÍ ẨN THÁNG GIÊNG
Nguyễn Hàn Chung Trôi qua chòm mây xám đầy quyền lực của mùa đông con bướm khấp khởi đôi cánh mỏng nương nhờ chiếc lá khô chờ hơi xuân hé một làn sương mong manh thấm đẫm mơ hồ Tháng giêng tàng trữ mầm xanh lao lực trong bụi bặm
THÁNG BẢY YÊU AI
Trần Hạ Vi Anh đã từng dùng một giờđể giải thích về hậu hiện đạibỏ xa những ngông cuồng tư tưởng khuếch đạibao trùm vũ trụ cổ kimđi tìm về những trái timnhững bí ẩn nho nhỏbình thường anh viết con mèo gào hoang dạinhững ẩn số từ vũ trụDescartes
GẢ CHỒNG CHO MẸ
Đỗ Quyên Nắng tháng Sáu nẻ đất khô trờiMẹ xênh xang theo người về bến khácĐứa bé cười vô tư nhưng đáy mắt buồn ngơ ngácMẹ lại gả chồng… Ngoại thẫn thờ đem lúa mọt ra hongXua cái sào tre đuổi con gà xù lông bới nhặtMiếng trầu quẹt vôi cứ
NHỮNG NGÀY ĐÁNG SỐNG CỦA MÙA HÈ NĂM NAY
Như Quỳnh de Prelle đầy máu đầy những xác chết không đủ chỗ để chôn đầy biển khơi mặn mòi gào hét trong im bặt đầy cả tình yêu và những hẹn hò Em nhận ra anh trong những ngày đáng sống từ những trang giấy của anh những
MƯA CUỐI HẠ
Mai Văn Phấn Mưa cầm tiếng phách tiếng sênh Cho ta buông giữa chiều chênh lệch chiều Tim mình một thoáng không kêu Lặng yên như có nhiễu điều phủ lên Lá rơi lên tiếng kim tiền Trong mưa nghe lọt cả miền âm dương Sen tàn chờ gió rung
MẸ TÔI – SỸ LIÊM
Mẹ tôi không phải mẹ già Mẹ tôi bé dại trong nhà của tôi Mỗi sáng mẹ đòi ăn xôi Không mua mẹ khóc ỉ ôi cả ngày Nhìn tôi cứ hỏi : mày ai ? Sao mày có cái chân mày giống tao Tôi nghe, bật khóc nghẹn ngào
124. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG THẬT KHÓ KHĂN LÀ KHI TA HẠNH PHÚC
THẬT KHÓ KHĂN LÀ KHI TA HẠNH PHÚC Thật khó khăn là khi ta hạnh phúc Khi khổ đau, mọi thứ dễ dàng hơn Bạn chỉ việc ngồi im, và khóc Khi hạnh phúc bạn không biết làm gì Bạn đi ra đường, gặp toàn người đau khổ Họ ra
121. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
MẶT TRỜI VÀNG Buổi sáng thức dậy, anh đếm tiềnRồi rủ em đi ăn Đi ăn xongAnh lại đếm tiền để trả Không đủ để mua cây kemNgoài đường nắng trưa lấp lóa Anh chẳng biết đưa em đi đâuChúng ta ghé cửa hàng tạp hóa Em đứng chờ ngoài
118. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
MỘT NGÀY VUI NHẤTTrong nhiều năm xa emAnh chỉ có một ngày vui nhấtĐó là ngày thức giấc Nhìn thấy con châu chấu Bỗng nhiên đứng đó trên bànGiương mắt nhìn anhNhư nhìn một lá cỏ Một con châu chấu nhỏ Ở tầng thứ mười lăm Sau mười lăm năm
122. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
NẾU CÓ MỘT NGÀY Nếu không có gì để khócSẽ không có gì để cười Nếu có một ngày hối tiếcChắc đã có một ngày mừng vui Nếu không có gì lầm lỗiSẽ chẳng có gì thiêng liêng Nếu không yêu anh cuồng điênEm sẽ cuồng điên chỗ khác Nếu
117. THƠ TÌNH THỨ BẢY NGUYỄN ĐỨC TÙNG
BỖNG NHIÊN ANH BIẾN MẤT Bỗng nhiên anh biến mấtGiữa trưa hè cháy bỏng Khi mọi người đi lại nói cườiAnh biến mất giữa hai làn sóng Em chạy dọc theo bờ nướcVừa chạy vừa thét gào Trong buổi trưa nào, trời thăm thẳm xanh cao Khi em quay lại
HAIKU NĐT HONDA
Tóc emBôi xóa mặt anhTừ tương lai Nguyễn Đức Tùng CÁC BÀI ĐÃ ĐĂNG CỦA TÁC GIẢ: Nguyễn Viện: Thơ đến từ đâu KHI CÒN BÉ TÔI ĐỌC SÁCH THẦY DẠY VĂN CỦA TÔI MAO Ở VŨ HÁN TRĂNG MÀU MẬN CHÍN TRÔI VỀ NHẬT BẢN Nguyễn Trọng Tạo –
119. THƠ TÌNH THỨ BẢY
Sáng nay khi thức dậyAnh liền nghĩ tới emVừa tha thứ cho anh Lòng sung sướng hân hoanAnh gọi vào sở làmXin nghỉ vì bị cúm Suốt ngày đi tới đi luiMột mình thôi trước gươngThỉnh thoảng phá lên cười Người hàng xóm già gõ cửaNhìn anh lẳng lặngNhư nhìn
Nguyễn Thụy kha
Những giọt mưa đồng hành Những giọt mưa ngồ ngộ say mêĐám mây nắng vỡ ra giữa gióNhững đứa conỒn ào không gianCười nóiNhững giọt mưa chẳng hề mệt mỏiReo hót triền miênNgười lính trú vội mái hiênRồi lại đi mảnh ni lông khoác chéoAnh lẫn vào mưa lúc nào
Trang thơ Trần Mạnh Hảo
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo sinh ngày 21 tháng 7 năm 1949 tại quê hương ở xã Nghĩa Phú, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định, trong một gia đình theo đạo Thiên Chúa. Ông từng là cậu giúp lễ cho cha xứ vùng Bùi Chu, có thơ đăng báo từ
thơ nguyễn trọng tạo
vẽ tôi mực rượu giấy trời nửa say nửa tỉnh nửa cười nửa đau vẽ tôi thơ viết nửa câu nửa câu ma quỷ đêm sâu gọi về vẽ tôi thấy đẹp là mê thấy ghen là sợ thấy quê là nhà vẽ tôi lặng nhớ mưa xa tiếu lâm
những ân cần khốn kiếp, ♦ cõi / tôi / khác,
Du Tử Lê Những ân cần khốn kiếp, buổi chiều bảo những con hải âuthả biển sâu, (thật sâu) vào hồn ta bí mật.sóng tai biến:đuổi miết hư hao. biểu chiều bảo những con quạ đenthả bóng tối xuống sâu, (thật sâu) hồn ta bí mật.đám khuynh diệp lở, loétnhững
THƠ TRẦN HOÀNG PHỐ
BUỔISÁNG Tiếng chim hót dịu dàng buổi sángNhư góp niềm vui nhỏ cho ngàyBông hoa nở lẻ loi rạng rỡNhư lặng thầm tô một chấm xuân Tiếng người nói cười đi qua như áng mâyCòn vương nụ ấm áp môi ngàyGiọt sương còn lung linh mắt láThì thầm những khúc
THƠ DỊCH VỚI THANH TÂM TUYỀN
Sinh thời nhà thơ THANH TÂM TUYỀN có dịch một số bài thơ của các thi sĩ Pháp, Mỹ, Tây Ban Nha và Trung Hoa sang tiếng Việt đăng trên SÁNG TẠO, VĂN, VĂN CHƯƠNG và bản viết tay để tặng thân hữu. Sau đây là một ít bài thơ
MƯỜI SÁU BÀI BỐN CÂU – THƠ NGUYỄN HÀN CHUNG
Mót chữ trong kinh là tập thơ mới nhất của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung, sau Tìm tôi trong bóng (1999), Nói hộ phù du (2002), Nghịch lưu của tuổi (2011), Dự cảm rời (2016), Lúc bát tản thần (2018). Theo Du Tử Lê, Mót chữ trong kinh “dựa trên cốt lõi trào phúng, giễu nhại của tinh thần Việt Nam,
THƠ HOÀNG VŨ THUẬT
THÀNH PHỐ CÁ HEO(Giấc mơ người họa sĩ) Những chú cá heochết trên biển Thái Bình Dươnglại bơi vào thành phốbằng cái đuôikêu cứu anh cũng bơi trên mặt hồ cạn khôvới cánh tay gãybuổi chiều dán từng lá bàngối đỏlăn về bên kia núi đêm những chú cá heo
THƠ ĐỖ QUYÊN
ĐỨA CON CHUNG Em, anh vừa bị bác sĩ xem là đang có thaiphải đẻtrong tiếng thétđêm mơ vỡ tan việc đời ráng thu xếp lẹvào đó đẻ giùm anh ôiđứa con chungtrong khi chúng ta cònxa cách SỰ VIỆC LÚC NỬA ĐÊM Có một kẻ vừa xóa đi hình
BABEL 2020 HAY VIRUS BIẾN DỊ CỦA THẾ KỶ 21
Quỳnh Iris de Prelle Không phải ngày tận thếvà không thể ngày tận thếnhững dịch bệnh hoành hànhxuất hiệnnhững cơn honhững chiếc phổi phập phồng mang cánhững cái chếtnhững lò thiêunhững giường bệnh khắp nơi Không phải ngày tận thếvà không thể ngày tận thếđại dịch của thiên taihay của
THƠ TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
TÔ THÙY YÊN Ngựa đã gục ngã trên cánh đồng hoang tàu vẫn chạy mặt trời vẫn mọc. Thi sĩ bước nhanh cho kịp bóng mình đi như không thể hoãn đi như không thể dừng cuộc rượt đuổi thời gian bất tận. Những con đường không biết dẫn về
TÔI KHÔNG THỞ ĐƯỢC
Trần Mộng Tú Người ta có thể nhịn ăn người ta có thể nhịn uống được ba ngày nhưng không nhịn thở được ba phút Thủa mới cắp sách đầu đời học trò nào cũng được học như thế Anh biết và tôi cũng biết Từ thủa có loài người
THƠ TRẦN MỘNG TÚ
Chuyện một buổi chiều Người đàn ông đứng trên balcon hút thuốc anh ta thả những cái vòng tròn khói Người phụ nữ đi bộ bên dưới ngửa lòng bàn tay hứng những chiếc vòng không biết từ đâu rơi xuống có chiếc vòng tròn như đồng tiền bạc có chiếc vòng tròn như nụ hôn nàng