CÀ PHÊ THỨ HAI 3

KHI BẠN GIÀ ĐI
Bạn già đi khi mỗi lần đi ra cửa, bạn cẩn thận khép cửa lại sau lưng, không làm vang lên tiếng động. Bạn già đi khi bạn ngồi một chỗ sau khi người khác đã đứng lên hoặc bạn ra về sớm hơn cả. Bạn già đi khi bạn nói chuyện về đất nước. Bạn già đi khi người giao sữa buổi sáng bấm chuông đứng chờ bạn ra mở cửa, nhìn thấy mặt rõ ràng rồi mới quay đi. Bạn già đi khi bạn đọc sách, làm thơ, uống trà, ngắm cây cảnh, nghe chim cu hót.
Bạn già đi khi có người đang ngồi đứng lên nhường ghế cho bạn. Bạn già đi khi lỡ đụng tay vào người đứng trước trong khi đứng xếp hàng, mà người ấy không quay lại, không trợn mắt nhìn, không nói gì. Bạn già đi khi bánh mì để nguội từ sáng đến chiều, vẫn ăn được, trời mưa bạn thích ăn cháo khuya ngoài hiên tối và đôi khi bạn nhớ mùi hành tỏi đã làm mình nhăn mặt trong vạt áo kia.
Bạn già đi khi ban đêm thức dậy hai lần tới phòng vệ sinh, khi về nhà mở cửa tủ lạnh đứng nhìn đăm đăm vào đó, quên mất mình tìm cái gì, khi bạn ung dung ngồi ăn tối trong nhà hàng giữa một bên là người bạn đời của mình một bên là tình nhân cũ của người ấy. Bạn già đi khi có người khen bạn làm thơ lục bát hay và bạn mấy lần định đem khoe chuyện ấy với bạn bè nhưng rồi nghĩ đến vẻ mặt của chúng, lại thôi.
Bạn già đi khi bạn có ý kiến về tất cả mọi chuyện nhưng giữ im lặng. Những ý kiến ấy đôi khi cũng bị buột miệng nói ra và được mọi người lắng nghe nhưng không ai làm theo cả và bạn ân hận về chuyện ấy mất cả tuần. Bạn già đi khi bạn thất vọng về bạn bè cũ, nỗi thất vọng làm bạn buồn rầu không nguôi được ngay cả khi cây mơ ngoài sân bỗng nở một bông.
Bạn già đi khi có người nhắc đến một cái tên, nhắc đến cái quán hủ tiếu bên đường, một hôm nào, ngọn đèn nhỏ liu riu, cũng đủ làm bạn chảy nước mắt.
Nếu không phải thế, thì bạn chưa già.
NĐT

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply