TÙY BÚT 3

Lặn xuống biển.
Tôi mang mặt nạ vào, cột chặt bình dưỡng khí trên lưng, nhảy xuống. Nước ấm, xoáy. Một số người nhảy xuống trước vội trồi lên, bơi vào bờ, vì thở không đúng cách, bị trả về. Chúng tôi lặn thẳng xuống đáy, xuống sâu hơn. Đây là một hòn đảo nhỏ, ngoài khơi xa, vắng người. Ánh sáng xanh chiếu rực rỡ, tôi để dòng nước cuốn đi giữa những người khác, chúng tôi vọt ra xa. Vận tốc tăng đột ngột. Có lúc tôi sợ quá, cảm giác như bị ngạt thở. Càng sợ, oxy càng không vào. Tôi hít sâu, lấy lại bình tĩnh, thở lại được. Ánh sáng nhiều hơn, chập chờn từ xanh sang trắng, từ trắng sang vàng rực, rồi tím, bữa tiệc ánh sáng chói lòa, bừng bừng, quay đảo chóng mặt, như một cơn mê. Tôi nhìn kỹ hóa ra chúng tôi lạc vào giữa một đàn cá đang bơi qua giữa hai rặng san hô, sắc vảy tím hồng. Chúng di chuyển vun vút, chạm vào người tôi một lần rồi tránh ra, thành hai luồng chảy mãnh liệt mà tôi ở giữa. Mê muội trong vẻ đẹp, tôi biến mất giữa đàn cá. Tôi thuộc về một thế giới khác. Tôi quay đầu nhìn lại quê hương của mình, nhìn lại trái đất như từ một hành tinh khác, một sự thật khác, một lịch sử khác, một tự sự mới.

Nguyễn Đức Tùng

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply