TÙY BÚT 4: ĐÀ LẠT

Đà Lạt ngày trước có nhiều rừng. Trong thời kỳ đầu của Đệ nhất Cộng hòa, tổng thống Ngô Đình Diệm đã nhiều lần nhắc nhở chính quyền thành phố trồng thêm cây xanh. Kể từ năm 1957, Đà Lạt tổ chức hội trồng cây từ tháng bảy đến tháng mười một, tức là mùa mưa chuyển sang mùa khô, với tên gọi chính thức là Mùa trồng cây. Ví dụ năm 1957, ngày 22 tháng 10 khoảng hai ngàn người với cuốc xẻng trên tay đã tự nguyện đứng dọc con đường Nguyễn Hoàng tham gia công tác. Ông Hạt trưởng Hạt Thuỷ lâm đã đọc một bài diễn văn về lợi ích của việc trồng cây. “Sau đó từng lớp người tràn lên nghĩa – trang, theo chân ông tổng – thư – ký, vui – vẻ hăng – hái đào đất trồng cây. Chỉ trong khoảnh – khắc, những núi đồi trơ – trọi buồn thiu đã được tô – điểm bằng những hàng thông non xinh đẹp”, trích báo cáo đặc biệt của Ban lãnh đạo cải tiến dân sinh gởi đến Tổng thư ký Phủ Tổng thống ngày bảy tháng mười 1957. Mùa trồng cây năm 1957, nghĩa trang Đà Lạt có thêm sáu ngàn cây xanh, trong đó có năm mươi cây khuynh diệp. Sang năm 1958, tháng bảy, Mùa trồng cây được tổ chức quy mô hơn nữa, với sự hướng dẫn của chuyên viên Hạt thủy lâm, nhiều người dân tình nguyện tham gia. Lần này ngoài cây thông, cây khuynh diệp, còn có anh đào, trên các con đường Phù đổng thiên vương, bà Huyện thanh quan, có khoảng hai ngàn gốc anh đào.
Theo tài liệu của nhà văn Nguyễn Vĩnh Nguyên, một người yêu Đà Lạt bằng tất cả tâm hồn và tài năng của anh.
Những mùa trồng cây ở Đà Lạt là tình yêu của người dân Đà Lạt đối với thiên nhiên và thành phố rừng tuyệt mỹ trên cao nguyên.

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply