CÁC NHÀ VĂN TRẺ, HỌ ĐANG LÀM GÌ? (1)

NHÀ THƠ PHẠM VĂN VŨ

Chúng tôi xin đăng ở đây các bài được đề cử, hay được chúng tôi chọn, hay những bài được chọn bởi các tờ báo hoặc đoạt các giải thưởng “chính thống” hay “phi chính thống”, trong nước hay ngoài nước. Vì điều kiện hiện nay việc liên lạc rất khó khăn, nên nhiều khi không thể xin phép tác giả hay nhà xuất bản. Chúng tôi xin lỗi nếu có vấn đề bản quyền xảy ra, và trong trường hợp ấy, xin bạn vui lòng cho biết, bài sẽ lập tức được lấy xuống. Việc quyết định đăng hay không đăng một bài nào là trách nhiệm riêng của người biên soạn.

Tùy trường hợp có thể có bình luận hay ghi chú khi cần thiết

Thân kính,

TN

1. PHẠM VĂN VŨ

Nhà thơ Đặng Tiến giới thiệu một bài thơ của Phạm Văn Vũ (Vũ Phạm Vũ). Anh hiện đang sống và viết tại Thái Nguyên Việt Nam.

Xin cám ơn hai nhà thơ.

Bài thơ này hay.

TN

TRỞ VỀ

Phạm Văn Vũ

1.

Cây đại ngày đêm phủ trong nhang khói

Không nở được hoa

Lặng yên nhìn dòng người tấp nập

Lặng yên nghe dõng dạc A Di Đà

Hối hả những hồi chuông

Dồn dập những tiếng mõ

Lời nguyện cầu tô màu xanh đỏ

Thoăn thoắt đôi bàn tay đếm tiền lễ sau cánh cửa chùa

Dưới chân tượng Phật, hàng người vẫn xếp dài

Nhưng bóng áo vàng đã rời đi về hướng khác.

2.

Khẩu hiệu nô nức treo từ ngoài cổng đến góc lớp

Danh hiệu hăm hở trưng bày trên sân khấu và trong phòng họp

Các thầy cô vẫn lẳng lặng thi đua

Các em vẫn lẳng lặng xếp hàng

Không ai giải thích cho các em vì sao thức ăn bẩn tuồn được vào nhà trường

Vì sao người kia bị chính bạn bè mình hành hạ giữa đám đông

Vì sao người kia được nâng gần hai chục điểm để vào chuyên nghiệp

Vì sao nhiều câu hỏi vì sao đến thế?

Sau cánh cổng có một cánh cổng khác

Chưa kịp mở ra đã lại khép vào

Trong câu hỏi có một câu hỏi khác

Những ánh mắt trẻ thơ thấp thỏm nhìn nhau

Các phụ huynh vẫn tấp nập đón con

Đón những gương mặt ngơ ngác héo mòn.

3.

Bố trở về

Từ đoàn người xếp hàng dài dưới chân tượng Phật

Từ tấp nập phụ huynh đón con ngơ ngác héo mòn trước cổng trường

Giật mình nghĩ về bóng áo vàng đã rời đi theo hướng khác

Về những ánh mắt giữa thấp thỏm khôn lường

Cứ mỗi ngày trở về

Bố lại thêm một câu hỏi

Bao nhiêu câu hỏi mà bố không biết cất đi đâu

Không biết tự mình trả lời ra sao

Không biết trả lời con như thế nào

Bên cửa sổ

Trong căn phòng nhỏ vừa vặn giấc ngủ trẻ thơ

Con đang thiêm thiếp mơ

Tiếng thở nhẹ và đều nhắc bố cách trả lời các câu hỏi

Cám ơn con.

2019

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply