Bắc Phong
Thành kính tưởng tiếc nhà thơ Hữu Loan
ông mất tuổi chín mươi lăm
như một cánh hạc dặm ngàn vút bay
đọc thơ ông có những ai
xót xa hồi tưởng những ngày tháng xưa
ông đưa sim tím vào thơ
khóc vợ mới cưới qua bờ sinh ly
bài thơ gây những hoài nghi
tâm hồn ủy mị cũng vì tiếc thương
mấy năm kháng chiến can trường
chứng kiến đấu tố tận tường dã man
cái ác làm ông bất an
đội quân cải cách giết càn lương dân
ông gặp con gái ân nhân
bị người bạc đãi thập phần xót xa
mặc trên cấm cản lệnh ra
dù con địa chủ quyết là lấy thôi
thời những kẻ ác lên ngôi
văn nghệ phục vụ bằng lời dối gian
ngòi bút chân thật đấu tranh
ông mang tai họa Nhân Văn vào người
bỏ Đảng thà đổ mồ hôi
mỗi ngày thồ đá hơn bôi bác lòng
giết ông chúng giết không xong
thơ ông như lửa cháy trong tim mình
nghèo nhưng sống với nghĩa tình
hai con mắt sáng cười khinh Đảng đoàn
thường dân cương trực Hữu Loan
khi cần chửi Đảng không khoan nhượng lời
tin ông từ giã cõi đời
người yêu thơ ở khắp nơi thẫn thờ
nghìn sau sẽ chẳng phai mờ
một nhân cách sống trong thơ bi hùng
No related posts.