Sự tự thiêu của nắng

Từ  Sâm

tâm sự cùng nhà thơ Đỗ Trung Quân        

ánh sáng của mặt trời

tạm gọi là nắng

nó thường rao giảng tự hào 

với nhau, với thời đại

rằng

nó là ánh sáng dẫn đường

thay mặt trời

chăn dắt loài người có cuộc sống tốt tươi

nó đâu biết rằng

nếu không có bóng đêm

không có mây quần quật làm mưa

không có trăng còng lưng lưỡi hái bốn mùa

và những vì sao cát bụi đồng khô

những cây  khế cho quả không bao giờ khế ước đổi vàng

những bàn chân đi một chiều qua vườn

rớt lại lời hứa như mảnh chai lùi trong đất

dưới ánh ngày là  khuôn mặt nạ

khuôn mặt thật chui trong bóng đêm như người ăn trộm gió 

khoảng tự do thành cơn ngộp thở

miệng chỉ nói  những lời  ú ớ

hai con mắt bị thôi miên một nửa

mặt người tát vào mặt bàn chân 

trời cao lên huyết áp

xơ vữa mạch con đường

tim thông vách hai ngăn

máu trắng đen lẫn lộn

tự thiêu mình

nắng

nha trang 30 tết nhâm thìn (22.01.2012)

Share this post

Share on facebook
Share on google
Share on twitter
Share on linkedin
Share on pinterest
Share on print
Share on email

Leave a Reply